Pedro Brañas
Điều gì là hữu ích? Hữu ích là một phương tiện để đạt được một cái kết mong muốn. Tiện ích, thành tựu, là ràng buộc với thời gian. Nó ngụ ý một quá trình trong thời gian để kết thúc.
Giá trị của cái hữu ích nằm ở cái kết giả vờ của nó.
Thứ quan trọng không phải là thứ có ích, thứ phương tiện để tiến về một cái kết.
Thứ có giá trị chính là cái kết, mà sự hữu ích chỉ là một phương tiện đem lại cái kết đó. Cái giá trị nhất, bản thân nó là kết thúc.
Tiện ích thuộc về thời gian. Giá trị vượt ngoài thời gian.
Nghệ thuật là một ví dụ điển hình, mặc dù có thể nói rằng nghệ thuật có thể được sử dụng cho nhiều mục đích, thực chất nghệ thuật là cứu cánh của chính nó.
Chính sự xuất sắc của nghệ thuật đã tạo nên cách sử dụng hợp lý của nó. Nó về bản chất là vô dụng.
Tương tự, Chúa cũng vô dụng. Chúng ta có thể nói rằng Chúa là Đấng tuyệt vời nhất nhưng chả có ích cho việc gì cả; hoàn toàn xuất sắc và hoàn toàn vô dụng.
Chúng ta hãy ôm lấy sự vô dụng của mình, chúng ta đừng mặc cảm vì sự vô dụng của mình.
Đừng giả vờ hữu ích. Hãy tận hưởng sự vô dụng của bạn.
Đó là bản chất quý giá nhất của ta. Đó chính là ta.
Lão Tử
Ba mươi tay hoa cùng qui vào một cái bầu, nhưng chính nhờ khoảng trống không trong cái bầu mà xe mới dùng được.
Nhồi đất sét để làm chén bát, nhưng chính nhờ khoảng trống ở trong mà chén bát mới dùng được.
Đục cửa và cửa sổ để làm nhà, chính nhờ cái trống không đó mà nhà mới dùng được.
Vậy ta tưởng cái “có” (bầu, chén bát, nhà) có lợi cho ta mà thực ra cái “không” mới làm cho cái “có” hữu dụng.
Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
Tu đạo là đi tìm không, thực hiện không
Người tu đạo chính là đi tìm Không. Những cái có, nhỡn tiền, ai chẳng thấy. Xác thịt trần trần, ai chẳng thấy. Cho nên người cao siêu, tu đạo, tức là đi tìm cái vô hình, vô tướng mà mọi người không tìm thấy; chỉ cho nhau cái không, mà người thường không thấy.