Buồn cười lắm
Ta nhìn hắn
Không có thêm dòng suy nghĩ nào
Không ký ức
không ý đồ
không nhu cầu gửi gắm
“Đẹp trai ..”
Ta cảm nhận
Chẳng biết hắn là ai
Bình thường
vô hại
không rào cản
không túm vào
cũng chẳng đẩy ra
Ta rộng mở và đón chào
Không còn lý do nào
Để đề phòng hay tự vệ
Sự thích thú và tươi mới
Ấm áp cứ đong đầy
Như hai người
vừa gặp nhau trong một bữa tiệc
thấy hợp nhau
và cùng tiến vào nhau
Chẳng ai biết gì về ai
Không ai biết xong rồi sẽ sao nữa
Nhà ở đâu, tên gì, mấy tuổi
Ưu nhược điểm thế nào.. không ai biết
Chỉ cứ là thôi, cứ hưởng thôi
Đấy
Nam với nữ
sống chung một nhà
Cùng thuần khiết
hoá ra nó là như vậy
Phơi phới
thênh thang
nuột nà
rỗng lặng.
Nam với nữ
sống chung một nhà
chẳng ai còn nhu cầu nào cả
chỉ còn sự tương tức ngẫu nhiên
như trăng với hoa
như mây với gió
như ta với người