Trước đây ở dưới giếng
Nhìn lên thấy bầu trời
Đinh ninh: trời trong giếng
Giếng bao quanh bầu trời
Rồi một ngày ngấp nghé
Gần miệng giếng, nhìn lên
Giật mình, ôi trời bể
Ấy sao mà mông mênh
Nay biết rời khỏi giếng
Mới ngỡ ngàng nhận ra
Bầu trời bao la quá
Giếng kia bé xíu hà
Trước – bầu trời trong giếng
Nay – giếng trong bầu trời
Nhân sinh quan đảo ngược
Không thể nói thành lời
Tưởng đây là đích đến
Ra khỏi giếng là xong
Không ngờ tâm trống rỗng
Giờ mới tập dụng công
Vẫn bờ rêu, đám cỏ
Vẫn thành giếng, nước ngầm
Nhưng Tâm Không sáng tỏ
Nhìn mọi vật không lầm
Xưa người ngủ giấc sâu
Mơ màng trong giấc mộng
Học nhiều thứ đâu đâu
Với cái tâm rất động
Nay người tỉnh giấc mộng
Biết đâu là thức, mê
Nhìn cuộc đời sống động
Toàn diện, ngoài Tỉnh – Mê
Kiến thức và trải nghiệm
Một lần nữa tái sinh
Dãi bày theo thực nghiệm
Phân tích cũng mới tinh
Mọi lập luận, phân biệt
Không còn gây chướng tri
Trái lại, thật sắc lẹm
Tư duy càng tinh vi
Trước tái sinh, cười mãi
Tưởng cười vậy xong rồi
Nay haha cười tiếp
Hóa ra mới tập ngồi