(Trong thư viện Hướng dẫn thực hành, mục Những ngộ nhận thường gặp, trang nhula.net)
Hỏi: Em hay có cảm giác là mình không đủ, vì em chưa định hướng được sự nghiệp của bản thân mình. Mỗi khi em hẹn hò hoặc có một mối quan hệ với ai đó, (sau đó) người ta chia tay em, vì họ có một người khác tốt hơn, có một công việc tốt hơn, giỏi hơn em thì em cảm thấy rất là chạnh lòng. “Tại sao mình kém cỏi như thế, tại sao mình không được như người ta.”
Bình thường em không có so sánh với mọi người đâu, nhưng đến khi em bị đá vì một người khác giỏi hơn mình, thì emlại bị chạnh lòng, và thấy mình không đủ.
Dù mình biết điểm yếu của mình, mình biết cái sự nghiệp của mình là mình chưa hài lòng. Nhưng cảm giác mình không đủ nó còn nhiều hơn khi mình bị đá.
Vậy chị cho em hỏi cái này là do người ta không phù hợp với mình hay cũng là một cái để nhìn lại bản thân mình, để mình cố gắng thay đổi, để mình hoàn thiện hơn, mình có một công việc tốt hơn sau này, thì có thể gặp những người tốt hơn sau đấy?
Đáp: Tự cái tâm trí của em thêu dệt nên những câu chuyện, bình luận mang những mục đích, ý nghĩa cho hiện tượng. Khi chúng ta bị vướng vào các câu chuyện đó, cứ mải mê phân tích tại sao, để làm gì, rồi có ý nghĩa gì. Thì lúc này là bắt đầu mơ. Sống mà lúc nào cũng vẫn vơ trong giấc mơ giữa ban ngày.
Đừng có tin theo những câu chuyện lúc tâm trí đang hoảng loạn và cố gắng giải thích để thổi vào những ý nghĩa nào đấy cho những hiện tượng đang xảy ra.
Tâm trí mình có rất là nhiều suy nghĩ khác nhau, nhiều giả thuyết khác nhau. Tất cả những giả thuyết đó đơn giản chỉ là những cái phao để cho mình bấu vào. Bởi vì mình không dám đối diện với một hiện tượng đơn giản là người từng ở bên mình chọn ở bên người khác. Nếu mình không chấp nhận được thì mình phải kể ra rất nhiều câu chuyện khác nhau.
Khi chị nói như vậy không có nghĩa là lập tức em phải gạt bỏ đi các suy nghĩ trong đầu, các nỗi đau mà em cảm nhận được, các hoang mang mà em đang có, cái sự tự phán xét bản thân và so sánh vv..
Bởi vì những hiện tượng đang xảy ra trong em là sự tự nhiên, là kết quả của rất nhiều sự lập trình khác nhau, các niềm tin khác nhau trong em. Bây giờ nó bị đổ vỡ; hoặc là nó lại được đem ra sử dụng, và lại tạo tiếp các cơn đau khác. Đấy cũng là một quá trình tự nhiên. Vì nó là cả một sự dẫn dắt của rất nhiều năm tháng trước đây. Công việc duy nhất của em là biết mình đang có những suy nghĩ như thế, biết là mình đang có xu hướng muốn kể chuyện, muốn giải thích, muốn tìm một cái cách nói nào đấy để xoa dịu nỗi đau của mình.
Mình biết như vậy thôi. Mình cảm thấy đau thì mình biết là mình đang đau, mình cảm thấy buồn thì mình cứ biết là mình đang buồn. Nhưng tỉnh táo đừng bị cuốn theo và tin bất cứ giả thuyết nào. Vì câu chuyện chỉ đơn giản là người này chọn ở với người kia. Nhưng khi tình huống đó xảy ra thì bên trong em cũng khởi lên hàng loạt các phản ứng khác nữa. Không có nghĩa chúng là chân lý. Mình đón nhận các hiện tượng bên ngoài và bên trong mình nhưng đừng bị bấu vào một hiện tượng nào và coi đó là lý thuyết chuẩn, là minh chứng hùng hồn cho ý nghĩa, sự tồn tại hay là giá trị của mình.
Các tầng mơ nó sâu khủng khiếp, nó có hàng nghìn tầng. Khi thức giấc thì lại ở một giấc mơ khác, thức dậy lại ở trong một giấc mơ khác nữa.
Trong khi thực ra những tầng mơ đó chỉ là những câu chuyện được kể, những suy nghĩ được nói, được lải nhải ở trong đầu, những giả thuyết, chúng đều mong manh như là gió.
Đừng có bị mắc vào gió, hãy cho gió thổi qua, thổi đến đâu mát đến đó rồi đi, xong. Không ngẩn ngơ đi buộc gió lại, tìm cách để dựa vào cơn gió này để từ đấy có một giả thuyết để sống.
Không nương tựa vào đâu hết, không có một chỗ nào đấy là mình, đấy là chân lý cả. Đừng có nương vào, đừng có tựa vào đâu cả, cứ thấy thôi. Thấy và không nắm giữ, thấy đến đâu biết đến đó. Nó đi rồi thì biết nó đi rồi.
Mọi giả thuyết, mọi suy nghĩ, mọi hiện tượng nó đến và đi như gió. Không có cơn gió nào nó có trọng lượng hơn cơn gió nào. Không có cơn gió nào nó là chân lý tối hậu cả. Đừng để bị mắc vào bất cứ hiện tượng gì. Nhưng cũng đừng chối bỏ bất cứ hiện tượng gì.
Có người khi gió thổi đến thì lại bảo là: “Không, không có gió. Không được thấy mát. Thế là sai. Đây không phải là chân lý. Sao lại thấy mát thế này. Không được!!!”
Hỏi: Tại vì em thấy suy nghĩ nó hợp lý quá nên em tin. Lúc chị nói ra thì em thấy rất là hay và sâu sắc. Em sẽ tiếp tục quan sát tiếp. Em cảm ơn chị ạ.
Đáp: Chúng ta tùy vào mức độ lập trình và mức độ ngủ mơ mà sẽ thấy là “Ui, cái này hợp lý này, cái này rất hay này.”
Xong rồi khi mình phá đảo/ bóc mã được cái hòn đảo kinh hoàng trong mơ đấy thì mình lại tỉnh dậy trong một giấc mơ khác. Giấc mơ đó lại biểu lộ một chân lý khác nghe rất là có lý. Và mình lại tin vào nó mất một hai năm, một hai tháng hoặc một hai tuần.
Chị nói đi nói lại rồi đấy. Mọi suy nghĩ, lý thuyết, giả định blabla trong đầu đều là câu chuyện, đều là mơ, đều là phim ảnh, đều là gió. Nghe có hợp lý đến đâu, mềm mại đến đâu cũng cứ thấy biết thôi.
Như Là 08.09.2021.
Tn Đan ghi chép